Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2011

Học nhiếp ảnh cùng Mark Farwell

Mark đến vào một buổi chiều có hẹn trước. Không có vẻ "tay xách nách mang" như nhiều người mang danh "nhiếp ảnh gia" khác, anh chuẩn bị gọn nhẹ với chiếc máy ảnh chuyên nghiệp của mình, mà những kẻ "ngoại đạo" như chúng tôi thì chỉ biết trầm trồ, kiểu như: "chiếc máy ảnh đẹp quá!", "chắc là máy ảnh đắt tiền lắm", hay là "trời, máy ảnh gì có nhiều "số" quá"...

Phòng họp biến thành lớp học. Mọi người tạm gác qua mọi công tác không quan trọng để tham gia vào lớp, mà theo như lời sếp nói là lớp học không để huấn luyện bạn trở thành nhiếp ảnh gia chuyên ghiệp, nhưng sẽ rất có ích trong việc giúp bạn có nhưng tấm ảnh phục vụ công việc một cách kịp thời và tự chủ.

Ai cũng trang bị một máy ảnh, tất nhiên, và Mark bắt đầu trình bày. Tiếng Anh của anh được phát âm đều đều, dễ nghe, cách anh trình bày cũng không khiến người khác phải "giả vờ hiểu", bởi anh không dùng nhiều thuật ngữ, bắt đầu bằng việc xác định mục đích chụp ảnh (dã ngoại, sự kiện thể thao, họp hay hội nghị...). Một việc đơn giản nữa nhưng không kém phần quan trọng, là việc biết được mình đang có loại máy ảnh nào, và liệt kê những tính năng được tích hợp trong chiếc máy ảnh, cũng giống như ra chiến trường phải biết mình có loại vũ khí nào rồi mới học cách sử dụng thuần thục. Tiếp đến là lưu ý về những thao tác mà một người cầm máy ảnh hay bỏ qua hoặc nên chú tâm hơn một chút, giúp họ sẽ có những bức ảnh quý về những thời khắc đáng nhớ chứ không phải những luyến tiếc về một khung cảnh tuyệt vời bị bỏ lỡ do sự vụng về.


Có nhiều loại máy ảnh...

... và nhiều ký hiệu, thông số kỹ thuật!

Đến đây thì dường như mọi người dần dần trở nên "thông thái" được vỡ lẽ nhiều cái "tại sao" khiến lâu nay mình chụp ra những bức ảnh không đẹp như ý. Không khí dần trở nên sôi nổi hơn, và mọi người gần nhau hơn khi cùng chia sẻ tâm trạng có những khám phá mới. Sếp tôi chạy đi chạy lại phục vụ giấy bút để ghi chú, đồng thời còn kiếm được một "mẫu vật" (là trái lê, nguồn cung cấp thực phẩm cho chị Hà) làm mẫu thực hành. Có lúc sếp không bỏ lỡ cơ hội nào để "làm dáng" khi có máy ảnh nào đó "chĩa" và "flash" về phía mình. Thiệt là "đa năng" à!


...từ thực phẩm thành "siêu mẫu"...

Mark nói đến những chuẩn mực khi chọn bố cục, ánh sáng, thao tác và vị trí thao tác, cách chỉnh zoom tùy theo cự ly ngắm tối đa và tối thiểu của từng loại máy. Cần biết là việc chọn bố cục theo tiêu chuẩn 1/3 và 2/3 là một sự thay đổi nhỏ nhưng quyết định ảnh chụp có đạt chuẩn đẹp hay không. Thêm ánh sáng, bằng cách chọn góc chụp hoặc kích hoạt chế độ đèn flash, sẽ giúp cho bức ảnh có vẻ đẹp tự nhiên, rõ nét và sinh động hơn. Đây là kỹ năng thẩm mỹ giúp máy ảnh "bắt sáng", loại bỏ khả năng phải hủy hình vì ảnh tối. Đây cũng là bài học nhắc mọi người tận dụng tối đa mọi chức năng của một chiếc máy ảnh, dù là máy ảnh gia dụng đơn giản nhất, để có những bức ảnh ưng ý nhất. Khi mọi người còn chưa hết thán phục những kiến thức mới, Mark "xóa mù" thêm với những kiến thức về thao tác. Một người muốn chụp ảnh đẹp phải chọn được một chỗ đứng lý tưởng, vững chãi và bao quát, nhằm thu được đối tượng của mình vào trong một khung hình gây ấn tượng với người thưởng thức. Như vậy, người chụp không thể đứng hay ngồi một cách tùy tiện, điều có thể khiến cho thân người lắc lư hay tay chân run rẩy, là nguyên nhân khiến cho các bức hình bị lu mờ hoặc nhòe hẳn đi. Kết quả là tấm ảnh bay vào sọt rác, tất nhiên. Vậy cũng chưa đủ. Khi chụp, người thao tác máy ảnh còn phải quyết định nhanh liệu những khung hình kế tiếp sẽ được chụp nhanh hay chậm, tĩnh hay động... Cả một nghệ thuật. Biết rõ về chiếc máy ảnh khi đang làm việc cũng có thể được so sánh với việc bạn hiểu về người bạn thân của mình, bời lẽ chiếc máy ảnh rồi đây sẽ đồng hành cùng bạn trên mọi nẻo đường công tác tìm tư liệu, giúp ích cho bạn trình bày những hình dung trong công việc hay chia sẽ với bạn những khoảnh khoắc bạn muốn lưu giữ trong những chuyến đi. Tuy nhiên, "người bạn" nào cũng có những giới hạn, tối đa và tối thiểu như so sánh với chức năng zoom khoảng cách của máy ảnh. Điều này cực kỳ quan trọng, vì bạn sẽ có những bức ảnh đẹp mà lạ không ngờ nếu khai thác vừa đủ khả năng"bắt hình"tối thiểu của máy, cũng như khi bạn sẽ có được những "bức ảnh vĩ đại" về toàn cảnh của một toà thiên nhiên nào đó mà bạn muốn mang về sau chuyến du lịch.


Kỹ thuật chụp những vật thể bé nhỏ ở cự ly cực gần...

... cho đến toàn cảnh thiên nhiên hùng vĩ!(ảnh minh họa từ Internet)

Để mở rộng hơn về bài học cũng như cho chúng tôi thực sự va chạm với những kinh nghiệm thực tế, "thầy" Mark dẫn chúng tôi đến một khu chợ chiều nhôn nhịp. À ha, chúng tôi sẽ tung hoành ở nơi đây, sẽ chụp tất tần tật đem về làm bài thu hoạch. Nhưng lại có người làm chúng tôi cụt tất cả các loại hứng. "Ở trong chợ không được chụp ảnh đâu, em ơi!" là một gáo nước lạnh cực kỳ vổ duyên vào lúc này từ những "bác" bảo vệ chợ. Nhưng thôi, chẳng cãi cọ làm gì, chúng tôi đi "tác nghiệp" ở bên ngoài khu chợ. Bên ngoài này còn có vẻ nhộn nhịp hơn, con người ngoài này vui vẻ, cởi mở hơn. Điển hình là có một chàng bán hàng bánh kẹo sẵng sàng tạo dáng để chúng tôi thực hành thoải mái.


Anh chàng hàng bánh kẹo thân thiện...

Rồi chúng tôi bắt đầu tự thực hành những tấm ảnh riêng mình. Một ghánh bánh canh cua đơn giản, hay một hàng bán chè trông có vẻ "ngọt ngào" với nhiều người ngồi ăn lúp xúp, một quầy bán trái cây nhiều màu sắc, quầy bán chả cá thơm ngon khiến người đi chợ thèm thuồng những sản phẩm "mới ra lò", cho đến cả một góc của cây cột điện có dây nhợ chằng chịt... cũng đã trở thành điều gì từ cuộc sống có ý nghĩa riêng đối với mỗi người, khiến chúng tôi muốn giữ lại khoảnh khắc ấy.


Quầy trái cây nhiều màu sắc...

... hàng chả cá hấp dẫn...

... và đây "cây cột điện nở hoa"!

Và, còn có cả tấm ảnh tôi chụp mà tôi nghĩ là nó cũng sẽ gợi cho bạn một cảm giác ấm áp đầy tình thương... giữa khu chợ nhộp nhịp, xô bồ này...


... Bà và Cháu...

Tôi mong sẽ được học nhiều hơn về kỹ thuật chụp ảnh, hiểu rằng không những sẽ giúp tôi làm việc linh hoat, chủ động hơn, mà tôi còn có những phút thư giãn với ý nghĩ về tính nghệ thuật của những tấm ảnh do mình chụp. Cũng thú vị chứ sao!

Điều ít ai biết mà bây giờ tôi sẽ "bật mí", là sếp của tôi cũng là một tay mê nghệ thuật và sưu tầm ảnh đẹp. Dẫn chứng không gì dễ dàng tiếp cận hơn qua việc tham quan một chút trên website: www.matterhorncommunications.com. Nơi đây bạn sẽ thấy, với những ý tưởng độc đáo, riêng biệt và rất tinh tế, chúng tôi đã có một website tuyệt vời qua sự kết hợp với khả năng cảm thụ nghệ thuật và kỹ năng thực hành nhiếp ảnh.

Hãy làm cho cuộc sống thêm phần tươi đẹp qua những khoảnh khắc mà bạn nắm bắt được, dù là đang công tác, học hành, hay du lịch, dã ngoại... Đừng quên chụp những nụ cười, biểu tượng của những khoảnh khắc hạnh phúc trong cuộc sống, "một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ!"...



Những nụ cười đem lại niềm vui!

Buổi chiều Sài Gòn, 14/05/2011





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét